Hôm nay mình nhận tin mẹ của người bạn cũ bị ung thư. Hôm qua mình đọc tin một bạn sinh viên năm nhất Ngoại thương bị ung thư. Điểm chung là cả hai đều đã rất lạc quan để chống chọi với bệnh tật, và đang cố gắng sống vui sống tốt mỗi ngày.
Đọc những tin ấy làm mình thấy xấu hổ với bản thân lắm.
Thứ nhất là vì mình mình học GMAT 2 tháng nay dù không tiến bộ nhanh như mình mong muốn, nhưng ít nhất mình cũng đang có thời gian và sức khỏe để làm điều mình muốn. Những bệnh nhân ung thư, họ buộc phải ngưng làm các công việc, ngưng nghĩ đến các dự định để thực hiện điều trị. Họ đâu được tự do và có điều kiện như mình bây giờ. Nên mình hãy lấy việc học GMAT làm niềm vui, vì đó là một đặc ân mà ông trời đang dành tặng cho mình.
Thứ hai là do quá lo lắng và áp lực về điểm số thi GMAT, nên mình đã sút 2,5 kg và thể trạng xuống ko thể tả dù vẫn đi tập yoga đều đặn. Mình biết những bạn khác đang học thi GMAT cũng đều "thống khổ" như mình hiện tại nhưng rõ ràng như vậy là không hề tốt. Sức khỏe không tốt sẽ kéo theo tinh thần không đủ minh mẫn để tiếp thu bài nhanh và nhớ bài lâu. Sức khỏe là điều kiện tiên quyết cho mọi sự trên đời mà mình lại đang ngược đãi nó quá. Mình cần học cách kiểm soát cảm xúc và giảm áp lực cũng như kỳ vọng xuống một xíu, chứ mình đang ép bản thân quá, đến mình cũng tự thấy thương cho cái thân này :(
Ngoài chuyện học GMAT ra, thì khi hay những tin ung thư mình vừa nói bên trên, mình cũng tự nhủ bản thân phải trân quý những ngày bình an mình và người thân đang có. Sóng gió cuộc đời sẽ ập đến, chỉ là chưa biết khi nào thôi, nên hãy vui niềm vui an yên của hiện tại - gọi nói chuyện để nghe giọng ba mẹ mỗi ngày, sống lạc quan hơn và sống biết ơn mỗi ngày!
Comments